Bà đọc những dòng này một lần, hai lần cho đến mười lần rồi tự nhiên thấy hổ thẹn.Có người khuyên một cô học sinh của tôi nên viết văn vì cô ta có một số dụng ngữ khá lớn.Xin cho con gieo mầm thương ở những nơi có thù oán, gieo mầm tha thứ ở những nơi có lời nguyền rủa, gieo đức tin trong những lòng ngờ vực, gieo hy vọng trong những tâm hồn thất vọng, cho con mang ánh sáng lại những chốn u tối và đem nỗi vui lại những nơi buồn tẻ.Về điều ấy tôi cũng không biết gì hơn bạn.Hồi tinh thần tôi suy loạn, tôi coi một kíp làm đêm có 18 người.Về vấn đề tiền bạc cũng vậy, đừng hy vọng gì hơn.Cuối ngày cô cộng lại xem được bao nhiêu tờ rồi cô rán bữa sau làm hơn số đó.Làm sao trừ được 50% lo lắng về công việc làm ăn của chúng ta?Bạn và tôi, chúng ta thường thấy một vật gần như trống rỗng; bóng đèn điện.Rồi hỏi anh ta dạy dỗ nó ra sao.