Bạn xoay bên này thì ông anh nghiêng bên kia, như vô tình mà như giấu giếm.Cứ cho sự hỏng hóc trong tâm hồn này không phải do chính họ tạo nên mà do tự thân bạn là một phế phẩm dặt dẹo của tạo hóa.Bạn dần biết cách đặt năng lượng của mình vào cái gì.Khóc xong không thấy đớn đau, chỉ thấy mông lung.Bạn thì dù vẫn khiêu khích nó, cái chết, nhưng cũng hoàn toàn không muốn nó đánh bại mình.Nhưng mẹ ơi, luật không được chia đều.Có thể họ ngấm ngầm bắt tay nhau để xoay thế giới theo quỹ đạo họ muốn.Và bạn tin, những người thân (nếu không có điều gì trầm trọng bạn gây ra cho họ vì câu chuyện này và sự dối trá để viết nó), họ sẽ phải cảm ơn bạn vì quãng đời gàn dở mà họ cho rằng bạn đã và đang sống.Đời sống cần những đột biến.Thế thì là thiên tài thế nào được.
