Khi biến cái trò đùa nhớ ra 2 tiếng trước mình làm gì thành một việc không chơi nữa thì khó chịu, quả khó yên tâm làm một việc khác, ví dụ: Viết.Mà họ lại chẳng bao giờ dành thời gian để thấy.Bây giờ những kẻ cầu bơ cầu bất còn lương thiện ngủ đâu?Trong khoảng thời gian ấy, tôi vẫn đến lớp, thỉnh thoảng nghỉ một tiết thấy không ai thông báo gì.Tại sao mọi người lại ngủ được.Và vì thế, nó chìm đi trong bao đời chìm của những dòng chữ khác.Rồi xuyên suốt thời thơ ấu, tôi chuyển nhà ba bốn bận.Rất nhiều người quen đến thăm.Nếu giờ này tôi ở nhà, mọi người chắc đã yên tâm ngủ.Khi mà theo luật, bạn thừa tuổi để đi khỏi nhà và họ đuổi bạn ra khỏi nhà.
