Tôi thường mua những chiếc áo đẹp, sang trọng để tặng vợ tôi.Bà ấy là người tự do và là cháu gái ông chủ trước đây của tôi.Cậu hãy yên tâm lấy hai con lạc đà này và trốn khỏi đây mau.Nó đem lại sức mạnh, niềm tin mãnh liệt để ông có thể phấn đấu nhằm thoát khỏi thân phận hẩm hiu của mình.Rồi ông nhớ đến gương mặt nhân hậu của Arad Gula, người đã cứu vớt cuộc đời của ông trong những ngày khốn khổ đó.Thật đáng thương thay cho những con người sống kiếp đọa đày đó, Kobbi ạ!Trước đây tôi có quen một người thợ làm dép tên Ansan.Phải chăng đây mới chính là giá trị thật của cuộc sống mà tôi chưa hềhám phá ra trước đó?Đến đây, sự do dự trong ông khi nhận lấy trách nhiệm rèn luyện Hadan Gula bỗng biến mất.Tham gia những hành động như thế thật tôi không khỏi hổ thẹn trong lòng.
