Nhưng lần này, lần rất lâu rồi nước mắt tôi mới được thánh thót rơi như vậy, tôi không thấy thế nữa.Đó như một đòn cảnh cáo đầu tiên với những kẻ cậy quyền thế, tiền bạc làm càn, đem đời sống người khác ra làm trò tiêu khiển.Vừa lo lắng, vừa háo hức.Để phân biệt nó với sự chăm chỉ hay vô thức thuần túy loanh quanh những lối mòn.Mẹ thì độ này da sạm đi.Cái chính là tớ đã cho cái vỏ kẹo vào túi và anh chàng chắc cũng nhìn thấy.Phì! Thiên tài à? Chứng minh đi! Có ngay:Hừ, chúng tôi ngồi cạnh nhau như hai khúc gỗ.Có một bộ quần áo trên sàn và bạn mặc nó.Nên quả thực thế giới của bạn có nhiều cái ngu và đầy bệnh.
