Tôi không lường được đến ở nhà bác nghĩa là tôi lại phải làm lại từ đầu, lại phải mất thời gian để họ (cũng như bố mẹ tôi ở những thời điểm ban đầu) tin là tôi đau không xoàng cũng như biết tôi là một tài năng.Đất nước chưa đến thời đại có những đầu nậu biết săn lùng những cái đầu có ý tưởng.Chứ không phải hắn leo lên giời.Cháu nó đang bị đau cơ.Đời sống luôn cần những sự dung hòa.Và tùy vào năng lực của bạn mà bạn làm được hay không.Còn gia đình thì ai làm việc nấy, cả tôi.Bác gái nghe lục đục, hỏi: Làm gì thế con? Học ạ.Nhưng điều mà tôi nhận ra trong đó là sự đề phòng, nghi hoặc và phủ đầu đối với thanh niên trong lòng các chú.Cần quái gì sự thật và lí do.
