Thì ra đây là con đường quen thuộc dẫn đến ngôi chùa mà mỗi dịp Phật Đản hay Vu Lan mẹ vẫn thường chở Chíp đến thắp nhang cầu an cho gia đình.Chính điều này sẽ gây được ấn tượng với nhà tuyển dụng hơn việc bạn có được bao nhiêu năm kinh nghiệm hay kỹ năng bạn tốt đến đâu.Bỗng một ni cô gần đó nhìn thấy và chạy lại chỗ Chip.Dù sao… mình vẫn muốn cô ấy được vui.Tiếng chim kên kên thỉnh thoảng lại thét lên làm Ghét thêm rùng mình.Trong đôi mắt cô chứa đựng bao nhiêu điều, hờn trách có, bi lụy có, bịnh rịnh có, hoan man có, lòng cô đầy mâu thuẩn.Chả việc gì phải cố tạo ra cái dáng vẻ giống giống người nổi tiếng này hay người công chúng nọ, thà xấu như một con người còn hơn là đẹp như một pho tượng.Hãy biết chấp nhận khi là người thất bại nhưng đừng bao giờ là kẻ thua cuộc!!!Bỗng Ghét thấy hai chú voi đang nói chuyện với nhau.---> Tình iu như con chó, chạy thì nó đuổi, đuổi thì nó chạy, đứng yên thì nó sủa.