Im lặng ra về giữa dòng người hả hê.Ông anh bảo chắc là một loại gạch chịu lửa.Cái thùng rác lở loét hơn.Con người không được giáo dục đủ và rộng để đủ sức chia sẻ và lan tỏa giáo dục.Bất hạnh thay, sự phong phú thuộc về muôn loài nhưng không nhiều cá nhân nạp nổi nó vào người.Còn anh thì vẫn phải sống.Đôi má trắng nhợt ửng hồng.Muốn vào phòng giám đốc nói em làm việc thấy có hiệu quả thì mới nhận lương.Một lí do rất ngại nói ra vì sợ bị coi là đạo đức giả: Sợ hưởng nhiều hơn người khác.Em muốn sinh ra một đứa trẻ để anh viết về nó.
