Linh Vy đứng lặng như một pho tượng gỗ, không nói được tiếng nào, không làm được gì.dù sao tôi cũng đang đói mà.Cùng đánh thức chính mình nhé! ^_^Mùi thơm của ổ bánh vừa chín tới làm gián đoạn cuộc trò chuyện của hai mẹ con.- Thế à, được rồi, nếu cháu muốn thì ta sẽ đưa cháu đi – Ông Gió trả lời.Nó vẫn đang ngủ quên trong bạn đó.Như thường lệ, một tô bò kho, hai ổ bánh mì, bàn bên phải, góc trong cùng.Lòng Ghét thấy cũng nguôi ngoai ít nhiều, đi thêm một đoạn, Ghét đến một khu vực mà cây cối thưa thớt hơn, có lẽ đây là nơi sinh sống của những loài linh trưởng lớn.Thế đấy, có những điều quí giá mà ta nghĩ rằng nó rất xa vời nhưng thật ra lại nằm ngay trước mắt mà đôi lúc ta phải đứng thật xa mới thấy nó thật gần biết bao.Khi bạn vất phải một thất bại trong cuộc sống, bạn nghĩ rằng mình đã mất đi một cơ hội.