Bạn đặt nó luôn luôn trên bàn giấy và thường mở nó ra.Trở về nhà, ông viết ngay thư cho một người ông quen nhất trong đám cử tri ông mới đãi tiệc và xin cho biết tên những người đã có mặt hôm ông đãi tiệc cổ động.Nhưng lần này ông Amsel lại hỏi ý ông.Sự vội vàng tự buộc tội của tôi đã làm cho ông chưng hửng, hết giận.Ông Schwab nói: - Thầy đưa tôi một cục phấn.Adamson đi thẳng lại những tấm ván, lấy tay sờ.(Gởi ngay cho ông! Cả gan thiệt! Cũng không thèm thêm câu: nếu không làm phiền ông nữa!)Franklin Bettger, một biện sư khéo léo nhất trong nghề bảo hiểm nói với tôi: "Từ lâu, tôi đã hiểu rằng với nụ cười, đi đâu ta cũng được tiếp đón niềm nở hết.Họ nghĩ tới họ, sáng, chiều, và tối."Các ông luôn trong một tuần lễ, lúc nào cũng mỉm cười, gặp ai cũng mỉm cười.
