Trong trường hợp của những người Hàn Quốc, một kiểu di sản bám rễ sâu sắc tồn tại ngay trong cách thức thực hiện công việc hiện đại là điều khiển một chiếc máy bay.Trí não buộc phải được trau dồi.Anh ta không còn phương cách để làm bất cứ thứ gì khác.Trên thực tế, có thể xếp hạng các quốc gia tham dự dựa vào số lượng các phần mà học sinh nước đó trả lời trong bảng hỏi.Nó cứ thế diễn ra thôi.Ông có một góc làm việc trên tầng chóp của tòa nhà Condé Nast ở Manhattan.Giai đoạn chuyển sang thế kỷ XX, chắc chỉ mất năm mươi đô-la để sắm một hay hai cái máy khâu.Có thể thậm chí phải lớn đến 15.Bạn đã thấy những hậu quả của cách thức chúng ta lựa chọn để nghĩ về thành công chưa? Bởi chúng ta thường cá nhân hóa thành công, chúng ta đã bỏ lỡ các cơ hội để nâng đỡ những người khác lên đỉnh cao.Có thể là Carnegie Mellon.