Lúc đó, đầu óc bị cạo trọc và mặc quần áo tù nhân nên trông tôi không khác gì những người nô lệ.Tôi thực sự rơi vào tình cảnh tiến thoái lưỡng nan.- Tâu bệ hạ, đó là một yêu cầu rất thiết thực.Tôi thực hiện nghiêm túc việc để dành một phần mười số tiền trong túi và nhận thấy số tiền tôi có dần dần nhiều lên.Cột sống của tôi sẽ không bị gãy.Bởi vì đã từ lâu, Arad Gula chỉ làm ăn cùng với ông chủ của mình, bây giờ nếu tách riêng ra, ông ấy cảm thấy lo sợ và không đủ tự tin.Đêm đó tất cả bọn ông bị nhốt vào một chỗ và sáng hôm sau, người chủ nô lệ mang cả bọn ra chợ bán.- Này anh Rodan ơi! Đây là một việc đáng để bàn bạc đấy, và anh rất khôn ngoan khi đến trao đổi ý kiến với tôi.Tôi vô cùng sung sướng với cuộc sống trong giấc mơ đó!Nhưng ông không quan tâm đến những lời bà Swasti nói.