Bạn lại cười một mình.Dù nó có thể đem lại một câu chuyện về sự ngộ nhận thiên tài.Nhưng lại ý nói về sự bỏ học để theo con đường mình chọn của tôi.Và một người có thực tài (dù sáng tạo cho riêng mình hay cho bất cứ ai) phải làm cho thị hiếu dù ít dù nhiều trở nên thông minh, nhạy cảm hơn thay vì làm nó ngu đi, sau khi tiếp xúc với tác phẩm của anh ta.Tôi đã đến đó và đã trở về.Bác hy sinh cho cháu ít thôi, quan tâm đến cháu ít thôi để san sẻ cho họ nhé.Khi những ý nghĩ này gõ nhịp trong óc, lòng bạn không có căm hờn, chỉ một chút bực bội, nhưng như thế cũng đủ để làm xúc tác với men tiềm thức.Mong muốn có một thân xác khỏe mạnh và thần kinh dẻo dai để tiếp nhận sự mới cũng làm đau.Và tôi và xung quanh sẽ thôi cảm giác về em nữa.Bạn chỉ muốn họ nhìn vào sự thật nếu họ còn khả năng nhìn.
