Người nghệ sỹ là kẻ biết biến mọi thứ thành nghệ thuật.Nàng vẫn nằm im trong căn phòng màu hồng.Là những nguyên cớ để bạn tha thứ, tha thứ mãi mãi.Còn bao nhiêu cái để khám phá.Lâu lâu vẫn biết bác mạnh và ngấm ngầm khâm phục điều ấy ở bác.Sự quên tỷ lệ thuận với rủi ro.Nhưng mẹ ơi, luật không được chia đều.Khi mà bạn xa rời hết bạn bè, rời xa cái thủa đấm đá đùa chơi, mồ hôi còn ướt đầm quần áo trong suốt những tiết học.Nhà văn hỏi: Ai bảo em thế?.Mà không tìm thấy trong ấy ít nhiều cay đắng.
