Cuối cùng thì mọi việc đã ăn khớp vào nhau.Khi đến nơi, Nott thấy Merlin đang đứng sừng sững giữa khu vườn, ánh mắt trang nghiêm nhìn thẳng vào Nott.Đó là ngày chán chuờng nhất của Nott trong khu rừng Mê Hoặc.Trên đường, Nott gặp không biết bao nhiêu sinh vật kỳ lạ mà chỉ có thể được tìm thấy ở khu rừng Mê Hoặc nhưng anh cũng chẳng buồn để mắt tới.Tại sao? Đơn giản là vì chàng nghĩ về những gì đã làm, những nỗ lực và công sức của mình đã bỏ ra.- Xin ngài đừng đi - Sid khẩn khoản - Xin hãy nói cho tôi biết tại sao.- Tôi đã suy nghĩ rất nhiều trên đường từ khu rừng Mê Hoặc về đây.Trước khi ngủ, chàng nghĩ về sự quan trọng của việc không thay đổi mục tiêu của mình vì mục tiêu của một người nào khác.Thời gian trôi qua thật chậm.Mụ nhe hàm răng trắng hếu ra, chà đôi bàn tay với những chiếc móng dơ bẩn dài ngoằng lại với nhau một cách khoái trá,cái mũi nhọn và khoằm của mụ nhăn lại, cố gắng mỉm cười thật tử tế.