Cũng chả phải nói ai cũng vứt một tí như thế thì xã hội này ra gì.Được một lúc thì có người kéo chăn khỏi người bạn.Không phải điệu cười chua chát.Những cảm giác cay đắng và kiêu hãnh lẻn vào tuổi thơ tôi từ rất sớm và âm thầm sinh sôi.Con người dường không đủ năng lực để trải qua nhiều bộ mặt.Bạn thường nhớ đến một câu trong truyện Muối của rừng của Nguyễn Huy Thiệp mà bạn sẽ tìm cuốn truyện để trích cho chính xác:Họ luôn cảm thấy ai đi khác con đường của họ là có vấn đề.Nhưng bác sẽ không để cháu bỏ học đâu.Những đòn tâm lí chỉ làm cảm xúc của tôi thêm khô khan và chán ngán.Thêm nữa, không có hứng thú.
