Khi một người nói thật, câu đồng tình hoặc phủ nhận chỉ có một hoặc hai từ có thể được kéo dài để nhấn mạnh – “Khôôông,” “Vâââng” hoặc “Dĩ nhiêêên.Bạn nghi ngờ một nhân viên của mình đang nhờ người khác làm thay.Sự khác biệt rất tinh tế, nhưng sự tương phản lại rất lớn.B1 – Ba kíp nổ về phương án tấn công Kíp nổ 1 – Đừng kết tội, hãy nói bóng gióThêm nữa, nếu bạn hỏi ai đó một câu hỏi và bàn tay người đó siết lại hoặc buông thõng, đây là dấu hiệu chứng tỏ sự tự vệ và rút lui.“Rất tiếc nếu sự thật trái với ý kiến của anh, nhưng tôi muốn biết…”Ngược lại, khi chúng ta nói thật hoặc cảm thấy khó chịu vì một lời cáo buộc không đúng, chúng ta thường hết sức chú ý và tập trung.Dù thế nào thì bạn cũng sẽ không đặt chỗ nữa.Ví dụ dưới đây minh chứng một quy trình đang trở nên phổ biến trong các bài kiểm tra tuyển nhân viên.” Bạn có thấy câu này dễ chịu không? Nó dễ khai thác sự thật hơn vì không ai cảm thấy phải đề phòng cả.
