Thơ vốn là một công việc cô độc với lại ngoài một số lời tán tụng ra thì ai lo phận nấy.Lựa chọn là bài toán tạo hóa không giấu sẵn đáp số.Mọi nỗ lực nhồi nhét chỉ đem lại bi kịch.Chúng tạo thành ba điểm thẳng hàng trên một đường thẳng.Công tắc ở đâu để mẹ tắt cho.Nhưng khi bạn chọn cách sống chống lại bi kịch luôn rình rập những tài năng, sự nghiêm khắc (ban đầu cứng nhắc) ấy không thể không có.Vì đó, nói chung, trong thời điểm này, chỉ là một hình ảnh rỗng của một lớp người Việt mới thu nhỏ.Viết về viết, về nội tâm cũng là để nhìn lại và tìm một sự tự kiến giải nội tâm một cách khúc chiết, chính xác và cô đọng hơn.Những câu thơ hay bây giờ có lẽ không còn xuất thần, lại chắc chẳng còn mấy thơ ngây.Định kiến tàn sát sự phong phú.
