Không nên ngộ nhận đó là thứ khẩu hiệu của nhà đạo đức.Rằng suốt một thời gian qua, tôi đã lông bông, đã lãng phí đời mình, đã không biết nghĩ.Nước mắt tôi lại rơi.Dù nó không được kể một cách hấp dẫn thì nó cũng có cái gì đó mơi mới.Nhưng chưa viết nốt đoạn đời này thì chưa thấy tạm trọn vẹn để sẵn sàng chờ cơn gì đó của họ.Nên phản ứng lại chính bằng sự ù ì và chây lười.Chỉ hơi rờn rợn và xa cách.Nhưng phải chăng là những nỗ lực tìm kiếm đáng trân trọng? Có nhiều thời điểm mà thay vì chỉ trách những người đưa ra định nghĩa ngu dốt hoặc lừa bịp, chúng ta thử mắng loài người (biết đâu có cả chúng ta) đồng lõa và biến chúng thành định kiến.Bác bảo: Cháu thì làm sao vận động trí não nhiều như thế.Đi xuôi từ Thanh Xuân hướng vào Hà Đông.