Dù mẹ không bay, không bay đâu.Và em biết không? Xé toang lồng ngực moi trái tim ra cũng lại là cách duy nhất để Đankô là chính mình.Khi viết, ít ra là khi viết, tôi muốn mới.Ngồi trên bàn, hoàn toàn có thể viết.Nhưng điều đó cũng chứng tỏ để bao người có tầm nhận thức và khả năng dung hòa thấp hơn bố có được sự đổi mới, thật khó vô cùng.Mà muốn vào có phải dễ đâu, phải có người quen giới thiệu.Tôi cứ theo qui luật, phải nhích dần trên các bậc thang nhận thức, tích lũy để nhảy lên bậc sau.Tôi biết cô bạn ấy có vẻ thích tôi.Mà cái đồng hồ ấy xoay, lắc lư trong đời sống.Nói hơi trống không vì bằng tuổi, hồi bé lại học cùng lớp.
