Tôi nào có muốn lấy nước mắt ra làm vật đấu giá, lúc đó tự nhiên khóc thì khóc thôi.Như bình mình chẳng hạn.Nhưng vấn đề đặt ra là đó có phải những sáng tác hay ho cho loài người không.Ít ra bạn cũng đã sắp viết xong và lí giải không cần trọn vẹn một phần đời sống của mình.Không có nó thì sao? Cuốc bộ hoặc đi xe buýt.Sở dĩ bạn tả khá tỉ mỉ chỗ bạn viết từ đầu đến giờ vừa là để luyện môn miêu tả mà bạn còn kém, vừa là để ngầm chứng minh đầu óc bạn vẫn khá minh mẫn.Nhưng đó không phải là cái bạn muốn.Còn lại, không xứng làm bạn tôi…Phải biết giữ sức khỏe mà học chứ.Đó là một câu hỏi ngốc vì một khi còn sống và còn năng lực sáng tạo thì không thể tách rời đời sống và sáng tạo.