Tôi viết chữ BÀI LÀM theo ông ta dạy.Tôi chưa lựa chọn đại diện cho tiếng nói của người nghèo khổ vì sự hiểu biết ít ỏi của tôi về vấn đề này dễ biến tôi thành một kẻ đạo đức giả.Bất hạnh thay, sự phong phú thuộc về muôn loài nhưng không nhiều cá nhân nạp nổi nó vào người.Nhưng thế tại sao ta không sướng?Im lặng ra về giữa dòng người hả hê.Với họ, những nỗi đau tinh thần, những cơn đau thể xác là có nhưng một thằng bé 21 tuổi không thể đau hơn họ được đâu.Tôi lại viết để tìm sự ủng hộ của dư luận.Mẹ tôi nói chuyện với một người phụ nữ về thủ tục tiếp nhận tôi.Chỉ lấy một ví dụ điển hình và đơn giản nhất.Bố muốn yên ổn và sợ cho bạn.