Nó neo bạn vào cái Bây giờ.Thời gian và tâm trí thực sự là hai khái niệm bất khả phân ly.Ở mỗi giai đoạn thuộc tiến trình bộc lộ tình hình trục trặc trong các mối quan hệ, người ta đều có cơ hội thoát khỏi trạng thái vô minh.Nhưng kinh nghiệm dù có đẹp đẽ thế mấy đi nữa cũng đến rồi đi.Tôi hiểu rằng áp lực thống khổ kinh khủng đêm hôm đó đã buộc ý thức của tôi xóa tan ảo tưởng đồng hóa tâm trí vào Cái Tôi khốn khổ và đầy sợ hãi.Chỗ đó nằm trong lãnh vực thực dụng của cuộc sống thường ngày.Chúng không phải Chân Lý; chúng chỉ là phương tiện hiển bày nó mà thôi.Tôi cũng không thích những cụm từ ấy.Sự thật này không có ý nghĩa tiêu cực.Bạn có một danh xưng, một quá khứ, một hoàn cảnh sống và một tương lai.