Khoảng hở thời gian giữa cảm nhận và ý nghĩ càng lớn, con người bạn càn sâu sắc hơn; nói khác đi, bạn càng tỉnh thức hơn.Chính cái công cụ này đã thống trị bạn.Bạn không thể làm luận án tiến sĩ về cái “không”.Không có gì có tính cá nhân ở đây: Tôi không đang dạy dỗ bạn.Nhìn từ một góc độ cao hơn, các hoàn cảnh luôn luôn mang tính tích cực.Phút chốc, cái dịu ngọt của tình yêu có thể trở thành sự công kích dã man hay nỗi sầu khổ khủng khiếp.Nó chính là đau khổ thuần túy, đau khổ trong quá khứ – và nó không phải là bạn.Hãy cảm nhận nguồn năng lượng của nó một cách trực tiếp bên trong cơ thể nạn.Sự bất hạnh của bạn đang không chỉ gây ô nhiễm cho bản thể nội tại của riêng bạn và những người chung quanh, mà còn cho linh hồn của tập thể nhân loại, trong đó bạn là một bộ phận không thể tách rời.Trách nhiệm của bạn lúc ấy là không tạo thêm đau khổ nữa.