Lát sau, thằng em đi vào.Và trở lại chiếc bàn bé nhỏ kê ở góc phòng…Bóng đá nữ thì bảo: Ôi toàn anh như con trai.Tôi đã bắt đầu chán việc chữ nghĩa và tôi có thể làm việc khác.Cả hai trạng thái đều như cơ thể không phải của mình.Để tôi đọc một đoạn vừa ứng tác, đồng chí phê bình cho nhé:Nó khờ như một anh nông dân khờ chứ không phải một chàng thư sinh.Tự nhiên trong não mình văng vẳng điệu nhạc: Người nghệ sỹ lang thang hoài trên phố-Bỗng thấy mình chẳng nhớ nổi một con đườngXong rồi điên hoặc chết là xứng danh một con người hiếu nghĩa ư?Nó gợi lại ký ức xa xôi về những cuộc chạy đua với con chó bécgiê to sụ lông xám khắp cánh đồng.
