Từ hôm đó và cho đến suốt cả tuần ấy, tối nào James cũng rời văn phòng sớm hơn thường lệ một tiếng đồng hồ.Và khi nhân viên đạt được thành công trong công việc, cậu mới có cơ hội nhận ra những nỗ lực của họ, khuyến khích họ phát huy năng lực của mình.Thậm chí, anh đã không dành thời gian cho vợ vào ngày sinh nhật của cô ấy.- James viết ra thật nhanh những điều anh đang muốn biết:Lúc nào trông ông cũng thoải mái và hòa đồng với các nhân viên.Thế mà anh chỉ tập trung vào việc hướng dẫn công việc sao cho rõ ràng và chính xác, đến nỗi quên cả dặn dò nhân viên về thời hạn hoàn thành công việc.Nếu đúng thì họ chuyển sang ý khác.Chẳng lẽ điều này đúng như vậy sao? Chẳng lẽ sau biết bao nỗ lực dặn dò thật rõ ràng, cụ thể khi giao việc cho nhân viên, anh lại thất bại bởi chi tiết quan trọng này? Trong chốc lát, anh thoáng cảm thấy khó chịu với chính mình nhưng rồi lại nhanh chóng cảm thấy thoải mái hơn.- Tôi biết tôi đã gây ra những rắc rối không mong muốn.Anh không biết phải nghĩ hay nói thế nào cho đúng.