Một thế giới tuyệt vọng tạo nên những sinh vật hiện sinh ấy.Ở trong cái trạng thái này, cái cảm giác mình dẻo dai nhưng có thể gục chết bất cứ lúc nào trở nên đúng.Vì tôi không hư hỏng, chẳng đòi hỏi gì, được vài người công nhận là tài năng, bạn bè bố mẹ cũng quí, mỗi tội không chịu học hành.Để họ thấy bị bao trùm và phải nỗ lực để xé cái màng nhầy ấy ra.Tiếc là không còn gỉ mũi để ngoáy.Rồi chúng tôi vào phòng tập.Bạn sẽ thôi ngạc nhiên khi nhận ra đó là sức mạnh tinh thần của đam mê.Chứ không thở dài như những người thân…Cuộc đời bác không đơn giản thế, bác còn tạo ra, nuôi dưỡng và giúp đỡ (cũng như nhào nặn) những con người mà sự bù trừ không đủ trí tuệ để tính toán.Ngày hôm qua cháu không học gì cả.