Cũng chưa bao giờ thay vì bố thí những cơn ợ hơi ấy cho một đứa trẻ lỡ quệt phải, anh ta ban tặng chúng cho những đồng loại đồi bại nhưng đầy quyền lực.Nước mắt ơi! Hóa ra mày chẳng cạn bao giờ.Phố phường lành lạnh, đã sạch hơn trước.Mà đâu cứ phải là tình yêu mới gần nhau được.Mẹ hỏi: Con mệt à? Con không học được à? Pho tượng tôi vẫn hóa đá.Hiểu biết này đến hết sức đơn giản.Thử xét lại một chút thì tạo hóa cũng chơi thật ác khi cài vào con người bộ óc, cái tạo ra những thứ biến chính con người thành nô lệ, khi nó chẳng có cớ gì mà không được tự do.Còn giờ thì cựa quậy được, thậm chí, đứng dậy nhảy nhót chắc cũng được.Hắn mãi coi mình là một thằng nội trợ tồi.Dải đường chính phía ngoài lắp đèn thưa thớt, âm u, bụi mù.