Dần dà thì bạn cũng dung hoà được một phần.Tôi dẫn ông anh ra chỗ chải đầu.Từ bé bạn đã khó chịu nhất với việc cứ bị sai đi mua thuốc lá mời khách trong khi lúc nào cũng bảo trẻ em đừng này đừng kia, cái này có hại, cái kia có hại.Nhưng có lúc bạn phải chọn lựa nghiêm túc và khắc nghiệt.Là thích cái gì thì làm cái đấy.Mục đích viết sâu thẳm ban đầu của tôi dường không phải tìm đến nghệ thuật mà để giải quyết hai câu hỏi.Thôi, năm nghìn đi ạ.Kệ cha sự im lặng của bạn có ý nghĩa gì, với người khác, nó tương đương đồng ý.Ô, cái cảnh này bạn đã gặp ở một giấc mơ đã cũ.Vậy phải chăng tất cả đều có bản chất nhưng chưa tìm thấy hoặc chưa định nghĩa nổi mà thôi? Đôi khi chúng ta thử dùng một định nghĩa chung chung cho đời, nghệ thuật, người, vốn là những thứ gì đó hết sức chung chung: Phong phú.
