Thật ra, lúc nào bố cũng chỉ muốn đầm ấm.Trông anh cũng sáng sủa đấy chứ!Hôm nào không đến lớp, tôi thường về nhà.Nó khiến ta sợ hãi và xa lạ.Khi bạn rời bàn, bỏ bút.Thế hệ chúng tôi, cũng đang thế, dù gặp nhau hàng ngày.Tôi ngồi trên nền gạch, xé những trang thơ ra và đốt cho bằng hết.Và các cửa sổ đều nhìn ra cánh đồng.Không to tiếng, không hút thuốc, không nghiện ngập, không đàn bà, không ăn cắp vặt.Ngheo! Ngheo! Họ đang gọi con mèo, dưới tầng.
