Tinh thần tự trọng của bạn trai rất đáng khen miễn biết lợi dụng.Họ không khinh người, nhưng thương hại kẻ không cấp bằng, tiếc sao lại có kẻ thất nghiệp, bực dọc người lớn không trị được hạ cấp, bất mãn sao người già hủ lậu, tủi nhục khi xã tắc đảo điên, phẫn uất khi cương thường đỗ nát.Nhứt là tôi phải khéo xử với vô số bè bạn học sinh, hay sinh viên, vân vân.Điều nầy không oan cho họ chút nào cả.Tôi vẫn biết ở thời nầy tuổi trẻ ngang ngạnh lắm, bất kể nhà giáo dục.Cho họ biết rằng người bạn đời là nguồn an ủi họ đấy.Tôi thú thật với bạn là không biết tại sao và ra sao? Khi vườn lòng họ hé cửa, nhô lên bao nhiêu hoa cỏ tâm tình mà giống đã gieo đâu tự hồi nào.Vấn đề tế nhị, phức tạp, hơi khó nói thẳng.Tôi thấy có nhiều đ àn ông khi đi đâu với người vợ mới cưới mà gặp người bạn tình cũ họ hơi buồn: nét buồn nói lên sự hiền, sự hối tiếc.Nói vậy không có ý bảo bạn trai hoàn toàn yếu đuối trước những lời đường mật.