Thế rồi ông Gió cuốn Cục Ghét theo mình đi về phía khu rừng.“Thả những ký ức không buồn không vui trôi trên dòng sông thời gian, nghĩ nó sẽ bị cuốn trôi xa ra biển dĩ vãng rộng lớn, đến 1 ngày đẹp trời những ký ức đó dạt về đúng chỗ bạn đã thả nó trôi đi.Tự nhiên thấy buồn thế không biết!.Cô ấy thừa biết mình yêu cô ấy nhiều như thế nào, rằng mình sẽ chấp nhận chờ đợi dù khó khăn và sóng gió thế nào.Tôi còn nhớ như in, đó là lớp 1A.” – Phượng “Sài Gòn” gợi ý.Trái tim hai người như bừng tỉnh sau một giấc ngủ dài, rung động trở lại và mạnh mẽ hơn bao giờ hết.Tsugitaro của ngày hôm nay sớm đã là tấm biển vàng của “Super Pit Tokyu”.Bỗng ông thấy lạ lạ.Những con đường xưa hai bên giờ đã rợp mát bóng cây, thoáng mát hơn, sạch đẹp hơn.
