Có lẽ đó là một thời điểm mấu chốt để yên tâm ra đi.Ngày hôm qua cháu không học gì cả.Ngồi bên trái tôi là một người khá điềm tĩnh, ít reo hò.Trái lại, còn có thể tỷ lệ thuận.Biết đâu, mất một cái xe, có thêm một người anh em, một người đồng chí.Nhưng để có được những bước đi đầu tiên của một đứa trẻ bị buộc (hoặc tự buộc) vào mình thứ nặng hơn cơ thể nó nhiều lần, ta đã phải vắt hết sức.Vì hình như anh làm gì có trên đời.Sao lại xé sách hở con.Tôi hơi chờ xem mẹ có ngã giá cao hơn không.Tay tiếp tục thả giấy vào.