Hoặc… Nói chung vậy thôi.Chỉ hơi rờn rợn và xa cách.Đó là xu thế sống hợp lí của thời đại này.Cũng không bực bội, bực bội sẽ không làm tiếp được, nhưng quả là tiếc cái công gõ, mắt thì đau mà thời gian gõ lại không có nhiều.Mọi người bảo: Cố lên, nốt hai năm nữa thôi.Cuộc sống luôn dành cho tôi những may mắn vào lúc cần thiết.Đã đi một số cây số.Người hoài nghi mệnh đề bạn là thiên tài nhất có khi là chính bạn, kẻ tự dằn vặt.Dù ai đó có đi nhẹ trên cầu thang và bạn mải viết không để ý thì lúc mở cái cửa kính ra cũng tạo một tiếng cạch.Tinh thần của ta vẫn khá thông thoáng nhưng đầy mệt mỏi, đâm ra nó hay sợ vớ sợ vẩn, biết làm sao.