Từ cái giá cắm bút ngước lên phần cao hơn của bức tường vàng vọt là vài lỗ khoan được bắt vít như những con mắt của tường.Tôi làm độc giả cho tôi.Lúc này, đừng coi tôi là nhà văn.Tóm lại, biết mình sẽ không ân hận nhưng vẫn còn chút cảm giác muốn nói một lời xin lỗi trong lúc này.Hạn chế ra ngoài nữa.Đi đâu cũng vất vả.Nhưng càng ngày càng không thấy thú vị với chúng.Bác đùa lại: Sức cháu có đánh được nó không.Họ cảm ơn một cách khách sáo hoặc im lặng như không có chuyện gì xảy ra.Em biết lúc ấy anh sẽ phá lên cười và ôm chặt hai mẹ con…
