Nhưng dần dần thì cũng gỡ được chút ít.Hắn thấy ngột ngạt giữa tò mò và chán nản khi diễn đạt không đúng cái gì đó mơ hồ mà mình thực sự muốn diễn đạt.Cây ở mỗi phố đều đẹp một kiểu.Trước đó, lúc nghe mẹ khóc bên cạnh, tôi đã muốn ôm lấy mẹ, gục đầu vào vai mẹ.Chỉ thi thoảng lóe lên thôi.Có thể tớ không giết cậu nhưng cậu cứ ngoi lên là tớ đập như chơi trò đập cá sấu.Nhà văn hỏi: Ai bảo em thế?.Kẻ đang viết cũng có thể là một quân cờ thí trong đời sống.Tôi thấy thương chị út, cũng không nhiều lắm, tính chị không hợp với ngành an ninh dù mai đây cũng chỉ làm trong văn phòng.Và càng thể hiện sự vô học khi trở thành câu cửa miệng đầy vô tư.
