Năm tôi 25 tuổi, tôi được cả thế giới tôn trọng vì sống tốt, sống đúng và có một gia đình êm ấm.Nhưng sống là gì nếu chỉ biết chịu đựng nhau.Đó là một câu hỏi ngốc vì một khi còn sống và còn năng lực sáng tạo thì không thể tách rời đời sống và sáng tạo.Hắn có thể đạt được trạng thái ấy một cách dễ dàng.Nhưng Hóa quả là một nỗi sợ đeo đẳng suốt thời cấp III, dù chuyển sang lớp Văn học nhẹ hơn rồi.Kết luận: Con hứa với bác gì nào? Chị út mớm: Lần sau cháu không thế nữa, hứa đi.Chỉ có con mèo không ngược.Dù đang trải ra những tư duy rất đỗi dịu dàng.Thế bác đi du lịch, đóng cửa hàng lại, mặc kệ con cháu một thời gian.Bởi cô ta làm giáo viên.