Mọi người bắt đầu thấy cần xích lại gần nhau và biết tận hưởng cuộc sống.Thôi, đứng dậy xem tí đã.Sự đồng cảm với những người cùng khổ là có nhưng sẽ không quá sâu sắc khi tôi ít trải qua nỗi đau của chính họ mà chỉ thấy chúng trong văn học, trong đời.Sách rồi đến bút rồi đến đồng hồ rồi đến kính rồi đến lọ dầu cá rồi đến truyện tranh rồi đến thắt lưng… Xong! Nhắm mắt liệt kê lại xem nào.Hoặc các cậu bảo: Đằng ấy chả hiểu quái gì về hiện sinh cả, thế mà cũng nói.Để gìn giữ cho thế hệ mình và thế hệ mai sau.Chỉ còn dòng máu là hoang dã.Có thể tớ không giết cậu nhưng cậu cứ ngoi lên là tớ đập như chơi trò đập cá sấu.Đơn giản bạn chỉ viết ra cái cảm giác và sự xoay xở với đời sống quanh bạn.Tốt hơn là kể theo cách mà bạn đang.