Bây giờ, hãy tưởng tượng bạn đang đi dạo dọc đại lộ thành phố Paris, rồi tình cờ ghé vào một trong các cửa hàng giày thời trang.Xem xét việc học hành trong một sự chính xác tương đối.Tất cả chúng ta đều có một chiếc “chuông ký ức” trong đầu.Bạn đã dẫn trước 1 – 0.Quá trình lưu dữ liệu sẽ xảy ra rất nhanh ở bất kì thời điểm nào, trong bất kì trường hợp nào: bạn có thể nằm trên giường, đang ngủ lơ mơ thì nhớ tới việc phải trả sách; khi đang tắm bạn chợt nhớ tới một câu chuyện vui mà bạn muốn kể với một người bạn; trong lúc nấu ăn; trong khi chơi bóng rổ; trong lúc nói chuyện điện thoại,…Ông đã nói tên cho cháu và cháu nhớ thôi.Vấn đề là con người chỉ có duy nhất một “đĩa cứng”.Một là mở một tập tin trong đầu, một phòng đã định trước, và treo những hình ảnh then chốt này lên các móc treo cố định/ đồ dùng.Việc tạo ra những chiếc “móc” hay “mắc” để giữ được vô số “chuỗi liên kết” chính là cơ sở để sử dụng trí nhớ chính xác và hiệu quả.Một trong số những người dự triển lãm (không phải người trong bức tranh) đến từ Na Uy tự giới thiệu anh ta là Peter Larsson với giọng điệu phát âm của người Na Uy.