mỗi người cần phải chứng tỏ mình”.Hãy tưởng tượng, một cuộc sống mà trực giác của bạn rất thường xuyên và chính xác thì sẽ ra sao; một cuộc sống mà trong đó trực giác của bạn hoạt động như một thứ chuông cảnh báo đáng tin cậy, cho bạn biết cái gì đúng, cái gì sai thì sẽ như thế nào.Đêm trước giao thừa năm 1999, tôi đứng bên bờ sông Thames, với hàng ngàn người đang tụ tập, hân hoan đón chờ thiên niên kỷ mới.khi chuẩn bị phiên bản trắc nghiệm đầu tiên của mình, tôi nhận thấy rằng biết được tần số họ sử dụng trực giác chỉ là một phần của bức tranh ghép.Tôi cũng có nhiều mối quan hệ sau khi cuộc hôn nhân đổ vỡ.nhưng tại sao những đức tin và hành vi mê tính đó lại tồn tại mãi? Xuyên suốt lịch sử, con người nhận ra rằng điều may và điều rủi ro có thể biến đổi cả cuộc đời mình.Và rồi thời gian trôi, ngày càng có nhiều điều tốt lành xảy ra, và ngày càng ít chuyện xấu hơn.Chúng có thể xảy ra hoặc không xảy ra.Cô tự nhận là mình may mắn hiếm có, và nhiều giấc mơ của mình thành hiện thực là nhờ những cuộc gặp gỡ tình cờ.Trong khi các đồng nghiệp thường phải mất nhiều thì giờ dò dẫm tất cả mọi bộ phận khác nhau để dò tìm ra chỗ hư hỏng trong máy bay, thì việc Robert chỉ việc tin vào trực giác của mình để quyết định xem phải tìm ở đâu trước.