Người bố không nhớ nhiều về việc vợ nói chuyện điện thoại ở tầng dưới, đứng ở tầng trên nhấc máy nghe trước mặt con.Người ta đã bị vô số những cái mũ luật pháp, nguyên tắc, tư tưởng… chụp lên đầu.Bác không biết cái sân bóng bạn đến nó dễ chịu đâu.Bởi vì, khi các bậc cha mẹ làm cha làm mẹ họ thường quên mình từng là những bậc con.Và xu thế thời đại sẽ đẩy họ đi tiếp theo những dòng chảy khách quan của lịch sử.Sự trôi vô phương dẫn tôi đến đây.Rồi hình như mơ thấy ai đó đã viết nó rồi.Khi bạn viết, cứ có một người đến gần là bạn phải gấp lại.Tôi sẽ nói tôi là một nhà thơ lớn và hiền lành.Bạn lại chán ghét cái sự ngồi.