Nhờ vậy tôi thắng được nỗi lo sợ cảnh cô đơn, hăng hái và yêu đời.Một hôm, nhân thấy một đám đông quây quần chung quanh mình, trên một ngọn đồi, ông bèn đọc một diễn văn mà nhân loại đã trích lục nhiều hơn hết từ trước tới giờ.Nhưng nay đã có nhà tôi khuyên tôi bình tĩnh.Như trên kia tôi đã nói, cả các nhà khoa học cũng quay về tôn giáo.Mụ chỉ kiếm cái vui bỉ ổi là đã bôi nhọ được một người cao hơn mụ cả ngàn bực.Quy tắc của tôi là không để cho thư nằm đó bao giờ hết.Tại sao vậy? Vì bà ấy đã bảo hiểm về tật bệnh.Ông Théodere Dreiser đã dùng cách ấy.Mãi đến khi ông dùng câu hát dưới đây làm châm ngôn, ông mới thấy bình tĩnh trong tâm hồn.Hai trăm năm nay hãng đã phát đạt vô cùng.