Còn sau khoái cảm của hạnh phúc là nhẹ nhõm.Êm dịu và hoang vắng.Nhưng cũng như ta, không thỏa mãn lắm.Tôi đã từng tự hỏi và kết cục là tôi quay trở lại.Anh ta không thể nhẹ nhàng bay lên tránh cú đâm trực diện.Hôm thì thằng em hoặc ông cậu nhấc máy.Cái đó không làm tôi khinh bỉ, cũng chả xấu hổ khi người trên đường ngoái lại nhìn.Cũng có thể là khuôn mặt cũ.Dù chỉ nhả ra từng tí, từng tí một cho một người nhiều thụ động.Tôi ngồi trên nền gạch, xé những trang thơ ra và đốt cho bằng hết.
