Trước khi ngừng bút, tôi không thể không kể qua những nguy hiểm đang rình rập bạn.Bạn sẽ thấy kết quả.Nếu một người đứng trên bờ hồ tắm và hỏi bạn: "Tôi phải bắt đầu nhảy ra sao đây?" thì chắc chắn bạn đáp: "Cứ nhảy đi, bình tĩnh mà nhảy".Bạn bảo tôi tính toán kỹ quá.Câu châm ngôn đó chưa đúng hẳn.Một thái độ như vậy tất nhiên là diệt hết hứng thú của 16 giờ đó và kết quả là nếu ông ta không tiêu phí thời gian đó thì cũng chẳng đếm xỉa gì tới nó cả, coi như ở ngoài lề đời sống.Bây giờ chúng ta kiểm điểm lại xem mỗi ngày để dành thì giờ được bao nhiêu.Hãy chú ý hết vào việc hồi âm, không cho óc mình nghỉ ngơi một phút nào suốt cho tới khi tới sở, tới nơi bạn ngồi ngay xuống, lấy giấy trả lời.Bạn phải bảo vệ lòng tự trọng của bạn.Tôi xin để bạn ở lại đó tới 6 giờ chiều.
